Ngay từ những
ngày đầu manh nha, cộng đồng mạng Việt Nam
đã phản ứng dữ dội và không chấp nhận sự tồn tại cái gọi là “Mạng lưới blogger
Việt Nam”.
Đây chỉ là một tổ chức nhỏ do 103 cá nhân tự ý thành lập sau một bản tuyên bố
đầy tính chủ quan và phi lý, một tổ chức này được thành lập dưới cái tên bao
trùm toàn bộ những blogger tại Việt Nam nhưng không thông qua lấy ý kiến, không
đại diện cho cộng đồng mạng Việt Nam và cũng không phục vụ lợi ích của những
blogger Việt Nam. Vì vậy tất cả những hoạt động của tổ chức này đều là lòe bịp.
Dù đã vấp phải sự phản ứng gay gắt từ những blogger khác nhưng tổ chức này vẫn
ngang nhiên thành lập, hoạt động dưới danh nghĩa của chúng tôi - một sự trơ
trẽn không để đâu cho hết.
Còn nhớ khi 103 cá nhân kia cho ra đời “Mạng lưới
blogger Việt Nam” với bản “Tuyên bố 258” nhằm yêu cầu nhà nước Việt Nam thực
hiện yêu sách đòi xóa bỏ Điều 258 Bộ luật hình sự với lý do điều luật này đã vi
phạm “Tuyên ngôn nhân quyền” quốc tế và Việt Nam cần xóa bỏ điều luật này trước
khi ứng cử vào Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp quốc. Thậm chí dưới danh nghĩa của
“Mạng lưới blogger Việt Nam” họ đưa bản tuyên bố này đến các Đại sứ quán nhằm
yêu cầu nước ngoài can thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam, họ cũng mang
bản tuyên bố này sang Cao ủy Liên Hợp Quốc tại Thái Lan nhằm nỗ lực ngăn cản
Việt Nam bước tới Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp Quốc. Họ làm tất cả những việc
này chỉ với sự ủng hộ của 103 cá nhân - một con số vô cùng nhỏ nhoi so với cộng
đồng blogger Việt Nam.
Đối với chúng tôi - những blogger chân chính cảm thấy
đây là một sự tiếm danh trơ trẽn đã cùng nhau thành lập nhóm “Phản bác Tuyên bố
258” nhằm nói lên tiếng nói thực sự của cộng đồng mạng, trong đó đã nêu rõ sự
phi lý của “Mạng lưới blogger Việt Nam” đồng thời khẳng định chúng tôi sẽ bảo
vệ điều 258 đến cùng giống như việc điều luật này đã và đang bảo vệ quyền lợi
của chúng tôi.
Họ cho rằng họ là những cá nhân đang hoạt động nhằm
thúc đẩy “nhân quyền, tự do và dân chủ”, việc họ làm (thành lập “Mạng lưới
blogger Việt Nam”, ra “Tuyên
bố 258”) là nhằm bảo vệ quyền tự do ngôn luận cho nhân dân Việt Nam. Tôi là một
công dân Việt Nam và tôi là một blogger, tôi không đồng ý việc có 1 nhóm người
đòi đại diện cho tôi, đòi hỏi những thứ tôi không muốn thì tôi lên tiếng phản
đối. Không chỉ tôi mà rất nhiều những blogger khác cũng phản đối. Chúng tôi có
quyền thể hiện quan điểm, tư tưởng của mình, chúng tôi không cần họ - Mạng lưới
blogger Việt Nam
lên tiếng thay bởi chúng tôi không bầu ra họ. Thử hỏi dân chủ ở chỗ nào khi mà
một nhóm người tự ý thành lập một tổ chức trong đó có bạn dù bạn không đồng ý
(?) Ấy vậy khi chúng tôi lên tiếng phản đối họ thì họ lại cho rằng hành động
của chúng tôi vô cùng nguy hiểm. Tại sao vậy (?) Họ có quyền nói còn chúng tôi
thì không ? Nguyễn Lân Thắng, Phạm Thanh Nghiên và một số thành viên Mạng lưới
Blogger Việt Nam đã vận động report bản ký tên phản bác “Tuyên bố 258”, viết
bài vu khống, phỉ báng những người khởi xướng. Các đài của Mỹ và phương Tây như
RFA đã đăng bài của blogger Nguyễn Ngọc Già có tính võ đoán, chụp mũ, xúc phạm
cá nhân tôi - Hoàng Thị Nhật Lệ, người trong nhóm khởi xướng phong trào “Phản
bác Tuyên bố 258”
Bất chấp mọi nỗ lực ngăn cản, Việt Nam bước vào Hội đồng Nhân quyền
Liên Hợp Quốc với số phiếu cao nhất. Để chữa thẹn cho việc này, cô Phạm Thị
Đoan Trang - tác giả bản “Tuyên bố 258” đã viết trên facebook của mình rằng:
“vì đã là thành viên của Hội đồng Nhân quyền LHQ rồi cho nên Nhà nước sẽ khó mà
ngang nhiên đàn áp, cũng như khó ăn khó nói với cộng đồng quốc tế lắm đấy".
Nếu thực sự việc Việt Nam tham gia Hội đồng Nhân quyền đồng nghĩa với việc
“nhân quyền” sẽ được thực thi tốt hơn thì tại sao cô và bạn bè mình lại phải
tìm mọi cách làm khó Việt Nam, nếu những lời cô nói là đúng thì sao cái “Mạng lưới
blogger” của cô không ủng hộ nhiệt tình cho Việt Nam để chính quyền đỡ “ngang
nhiên đàn áp” (?). Đúng là lưỡi không xương thì trăm đường lắt léo. Quả thật chiếc
lưỡi của tổ chức này dẻo thật !
Chúng tôi - nhóm Phản bác “Tuyên bố 258” chỉ là những
học sinh, sinh viên muốn nói lên tiếng nói chân chính của mình trước những con
diều hâu mượn tiếng. Chúng tôi có lòng tự tôn dân tộc, chúng tôi không lê la
hết đại sứ quán này đến tổ chức quốc tế kia để “cầu xin” họ can thiệp vào nội
bộ nhà nước. Chúng tôi càng không có điều kiện để sang tận Cao ủy Liên Hợp Quốc
như những người đại diện “không hợp pháp” của chúng tôi đã làm. Họ thấy rằng
chúng tôi không quá “nguy hiểm” như họ tưởng, bởi ngoài việc phản đối bằng lời,
chúng tôi không có đủ điều kiện để theo đuôi họ và họ càng được đà mượn danh
chúng tôi làm càn.
Việc tổ chức này lấy danh nghĩa “Mạng lưới blogger
Việt Nam” sang nước ngoài vận động hành lang trước cuộc bỏ phiếu và phiên kiểm
duyệt nhân quyền UPR là một ví dụ. Cá nhân tôi cho rằng họ quá trơ trẽn, họ
phớt lờ sự phản đối của chúng tôi, họ lợi dụng danh nghĩa của cả một tập thể để
phục vụ mục đích cho một nhóm người. Dù chúng tôi - những blogger Việt Nam chân
chính đã phản đối dữ dội nhưng họ vẫn sử dụng “Tuyên bố 258” như một lời thách
thức. Trong năm 2013 họ đã mang bản tuyên bố phi lý này đến một số Đại sứ quán
những mong các nước sẽ gây áp lực nhằm can thiệp vào hệ thống luật pháp Việt Nam.
Nay họ lại có ý định mang bản tuyên bố này ra quốc tế nhằm vận động chống lại
con đường bước ra thế giới của dân tộc. Là một công dân Việt Nam tôi không thể chỉ đứng nhìn.
Nhận thấy đây là một hành động gây nguy hiểm đến an ninh quốc gia và trật tự xã
hội, tôi đã gửi yêu cầu tới các cơ quan Nhà nước đề nghị ngăn chặn các hành vi
xâm phạm lợi ích đất nước của họ, đề nghị các cấp chính quyền có hình thức xử
lý thích đáng những cá nhân này.
Việt Nam là một quốc gia có chủ quyền, là một Chính
phủ hợp pháp, tôi không muốn một ngày nào đó ngoại bang sử dụng bản tuyên bố
phi lý ấy làm lý do để can thiệp vào công việc nội bộ của Việt Nam. Nếu ngày đó
xảy ra, Việt Nam không chỉ mất quyền tự chủ về chính trị mà chủ quyền lãnh thổ
cũng khó lòng giữ vững, dân tộc Việt Nam khó lòng đoàn kết, đất nước Việt Nam
khó lòng đi lên.
Đó là lý do tôi
và các bạn trong Hội Những Người Phản Bác Tuyên bố 258 có mặt tại
địa chỉ Joma Bakery Coffee, 22 Lý
Quốc Sư để nói lên quan điểm với chủ đề “Công
dân bị cấm xuất cảnh vì lý do an ninh nhìn từ quan điểm Quốc tế”
Hoàng
Thị Nhật Lệ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét