PHẢN BÁC TUYÊN BỐ 258

PHẢN BÁC TUYÊN BỐ 258

Thứ Tư, 19 tháng 3, 2014

THAM LUẬN VỀ CHỦ ĐỀ “CÔNG DÂN BỊ CẤM XUẤT CẢNH VÌ LÝ DO AN NINH - NHÌN TỪ QUAN ĐIỂM QUỐC TẾ” CỦA HỘI NHỮNG NGƯỜI PHẢN BÁC TUYÊN BỐ 258



THAM LUẬN VỀ CHỦ ĐỀ “CÔNG DÂN BỊ CẤM XUẤT CẢNH
VÌ LÝ DO AN NINH - NHÌN TỪ QUAN ĐIỂM QUỐC TẾ” CỦA
 HỘI NHỮNG NGƯỜI PHẢN BÁC TUYÊN BỐ 258

Qua blog của Mạng lưới Blogger Việt Nam (MLBVN), chúng tôi được biết, nhóm này sẽ tổ chức hội thảo về chủ đề “Công dân bị cấm xuất cảnh vì lý do an ninh nhìn từ quan điểm quốc tế” tại quán Joma Bakery Coffee, 22 Lý Quốc Sư, Hoàn Kiếm, Hà Nội, thành phần khách mời có những người quan tâm đến quyền tự do đi lại cá nhân.

Hội Những Người Phản bác Tuyên bố 258 với hơn 1600 thành viên đã có quá trình “đồng hành” với các hoạt động của MLBVN, nên chúng tôi xem buổi thảo luận này là dịp thể hiện chính kiến với chủ đề “Công dân bị cấm xuất cảnh vì lý do an ninh”, mà cụ thể là một số thành viên của nhóm này đã bị Bộ Công an chưa cho phép xuất cảnh vì lý do tương tự.

1. “CÔNG DÂN BỊ CẤM XUÁT CẢNH VÌ LÝ DO AN NINH” -  NHÌN TỪ PHÁP LUẬT VIỆT NAM VÀ PHÁP LUẬT QUỐC TẾ

Hệ thống pháp luật Việt Nam quy định rõ quyền tự do đi lại của công dân từ văn bản pháp lý cao nhất. Tuy nhiên chỉ rõ quyền này bị giới hạn theo luật định.

- Theo Điều 23 Hiến pháp quy định: “Công dân có quyền tự do đi lại và cư trú ở trong nước, có quyền ra nước ngoài và từ nước ngoài về nước. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định”.

- Theo Khoản 6 Điều 21, Nghị định 136/2007-CP của Chính phủ, quy định Công dân Việt Nam ở trong nước chưa được xuất cảnh nếu thuộc một trong những trường hợp sau đây:
1. Đang bị truy cứu trách nhiệm hình sự hoặc có liên quan đến công tác điều tra tội phạm.
2. Đang có nghĩa vụ chấp hành bản án hình sự.
3. Đang có nghĩa vụ chấp hành bản án dân sự, kinh tế; đang chờ để giải quyết tranh chấp về dân sự, kinh tế.
4. Đang có nghĩa vụ chấp hành quyết định xử phạt vi phạm hành chính, nghĩa vụ nộp thuế và những nghĩa vụ khác về tài chính trừ trường hợp có đặt tiền, đặt tài sản hoặc có biện pháp bảo đảm khác để thực hiện nghĩa vụ đó.
5. Vì lý do ngăn chặn dịch bệnh nguy hiểm lây lan.
6. Vì lý do bảo vệ an ninh quốc gia và trật tự an toàn xã hội.
7. Có hành vi vi phạm hành chính về xuất nhập cảnh theo quy định của Chính phủ.

Các trường hợp thành viên MLBVN vừa qua chưa được xuất cảnh, đều thuộc diện quy định tại Khoản 6 Điều 21 Nghị định 136/2007 -CP này.

- Theo các biên bản về việc chưa được xuất cảnh do chính các thành viên MLBVN đưa lên mạng đều chỉ rõ, các thành viên này chưa được xuất cảnh THEO ĐỀ NGHỊ CỦA BỘ CÔNG AN là đúng thẩm quyền theo Điểm d Khoản 1 Điều 22 Nghị định 136 “ Bộ trưởng Bộ Công an quyết định chưa cho xuất cảnh đối với những người nêu tại khoản 6 Điều 21 Nghị định này.”.

- Không có bất cứ quy định nào yêu cầu “người ra quyết định chưa cho xuất cảnh phải có văn bản thông báo cho công dân bị cấm”. Tại Điều 25 Nghị định trên chỉ yêu cầu “Cơ quan, tổ chức, cá nhân khi phát hiện người thuộc diện nêu tại Điều 21 và Điều 23 Nghị định này đã có hộ chiếu, giấy tờ khác có giá trị xuất cảnh, nhập cảnh hoặc đang làm thủ tục để đề nghị cấp giấy tờ đó, có trách nhiệm thông báo kèm theo bằng chứng cụ thể cho các cơ quan có thẩm quyền nêu tại Điều 22 Nghị định này xem xét, quyết định không cấp hộ chiếu, giấy tờ khác có giá trị xuất cảnh, nhập cảnh hoặc ngăn chặn người đó xuất cảnh.”

Pháp luật Việt Nam có “lạm quyền” theo như tuyên bố của nhóm này? Hoàn toàn không:

- Quyền tự do đi lại được nêu ra tại Điều 12 Công ước Quốc tế về Quyền Dân sự và Chính trị, chỉ raquyền tự do đi lại không phải chịu bất kỳ hạn chế nào, trừ những hạn chế do luật định”. Như vậy, Quyền tự do đi lại và cư trú không phải là một quyền tuyệt đối (absolute right), tại Khoản 3 Điều 12 chỉ rõ mà có thể bị hạn chế nếu... do luật định và là cần thiết để bảo vệ an ninh quốc gia, trật tự công cộng, sức khoẻ hoặc đạo đức xã hội hoặc các quyền tự do của người khác, và phải phù hợp với những quyền khác được ICCPR công nhận.

Như vậy, mọi Nhà nước vì lý do ANQG phải giới hạn quyền tự do đi lại của công dân nước mình là hoàn toàn chính đáng.

- Yêu sách đòi phải trải qua tiến trình xét xử và pháp quyết của tòa án đối với những đối tượng mà Bộ Công an cho rằng vi phạm những điều kiện xuất cảnh là thiếu cơ sở pháp lý quốc tế. Xin  mời các thành viên của MLBVN tham khảo luật pháp Hoa Kỳ. Luật Hộ chiếu Hoa Kỳ quy định rõ chính quyền có thể từ chối hoặc thu hồi hộ chiếu vì chính sách đối ngoại hoặc các lý do an ninh quốc gia bất cứ lúc nào (Nguồn : http://en.wikipedia.org/wiki/Freedom_of_movement_under_United_States_law).

Trên thực tế, Mỹ đã từng không cấp hộ chiếu cho một số người ra nước ngoài nhằm tham dự hoạt động liên quan đến “cộng sản”. Năm 1948, Leo Isacson (1910-1996) là Hạ Nghị sĩ đầu tiên bị Bộ Ngoại giao Mỹ từ chối cấp Hộ chiếu khi ông cố gắng tới Paris để tham dự một hội nghị với tư cách quan sát viên của Hội đồng vì Hy Lạp dân chủ Mỹ - một tổ chức cộng sản chống lại chính quyền Hy Lạp trong Nội chiến Hy Lạp. Bộ Ngoại giao cho rằng cấp hộ chiếu cho ông này "không thuộc lợi ích của nước Mỹ" nên đã từ chối cấp theo Luật Hộ chiếu năm 1926, theo đó cho phép chính quyền được từ chối cấp hoặc hủy hộ chiếu vì lý do an ninh quốc gia hoặc chính sách đối ngoại.Trong những năm sau đó, chính quyền Mỹ từ chối cấp visa cho những người bị nghi là cộng sản.

Ví dụ thứ hai về án lệ của Mỹ: Philip Agee là một cựu nhân viên CIA ở hải ngoại vào năm 1974 tuyên bố sẽ chống lại các hoạt động của CIA và tuồn thông tin về một số sĩ quan khiến họ bị tấn công. Năm 1976 Bộ Ngoại giao Mỹ hủy visa của Agee, sau đó Agee khởi kiện Bộ Ngoại giao do cho rằng Bộ này không có đủ thẩm quyền và đã vi phạm quyền tự do được bảo vệ trong Tu chính án thứ 5 (về tự do đi lại) và Tu chính án thứ nhất (quyền chỉ trích chính quyền). Sau cùng, năm 1981 Tòa tối cao Mỹ ra quyết định chấp thuận quyết định trên của Bộ Ngoại giao, và tạo án lệ: cơ quan hành pháp được toàn quyền quyết định trong trường hợp an ninh quốc gia hoặc chính sách đối ngoại bị xâm phạm. Việc bị hủy visa dẫn tới Philip Agee không thể xuất nhập cảnh vào Mỹ.
Cả hai ví dụ trên chứng minh rõ ràng nhất, vì lý do An ninh quốc gia, lợi ích đất nước, cơ quan hành pháp có đủ thẩm quyền trong việc từ chối “quyền tự do đi lại của công dân” là hoàn toàn đúng với pháp luật quốc tế được phổ quát và hầu hết pháp luật các quốc gia đều thực hiện để bảo vệ lợi ích đất nước và nhân dân mình.

2. BỘ CÔNG AN CHƯA CHO PHÉP MỘT SỐ THÀNH VIÊN MLBVN XUẤT CẢNH CÓ PHẢI LÀ TÙY TIỆN?

Trước hết, phải khẳng định, Bộ Công an đã đúng thẩm quyền, tuân thủ đúng trình tự, thủ tục trong việc đưa ra quyết định chưa cho các thành viên MLBVN xuất cảnh.

Hãy nhìn những người chưa được phép xuất cảnh này là những ai? Blogger Mẹ Nấm Gấu - Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, An Đổ Nguyễn - Nguyễn Hoàng Vi, Hư Vô - Đào Trang Loan, Paulo Thành Nguyễn - Nguyễn Hồ Nhật Thành, Nguyễn Hữu Vinh,…

 Chúng tôi không biết rõ cơ sở đầy đủ của các quyết định chưa được phép xuất cảnh này của Bộ Công an. Nhưng qua một ví dụ tiêu biểu, như ông Trịnh Hội (thành viên Mạng lưới Blogger Việt Nam, Giám đốc VOICE ở Philipinne) vốn trước đây được chính quyền, người dân trong nước chào đón nồng hậu, nhưng khi cơ quan công an phát hiện ra ông ấy tham gia tổ chức khủng bố Việt Tân chống Việt Nam, nên đã bị cấm nhập cảnh. Còn các thành viên MLBVN trong nước, chúng tôi thử điểm qua một vài việc làm gây phương hại đến ANQG rất rõ nét của các anh chị  nhé:

(1) Thành lập hội trái pháp luật: “Mạng lưới Blogger Việt Nam” được các anh/chị tuyên bố thành lập trái pháp luật. Theo Nghị định số 45/2010/NĐ-CP  ngày 21/4/2010 của Chính phủ, thì việc thành lập một hội phải tuân theo trình tự, thủ tục được quy định trong Nghị định này, có hồ sơ xin phép và được cơ quan chức năng chấp thuận.

(2) Có dấu hiệu tiếm danh xưng cộng đồng để lừa đảo các cơ quan, tổ chức quốc tế mục đích xâm hại lợi ích của Nhà nước, nhân dân, cộng đồng Blogger Việt Nam. Hành động nhóm nhỏ 103 blogger này đã khiến các blogger khác trên mạng nổi giận, lên án hành vi này là mạo nhận danh xưng cộng đồng nhằm chiêu dụ thành phần chống đối đất nước, lòe bịp các tổ chức quốc tế. Hội Những Người Phản bác Tuyên bố 258 với gần 700 chữ ký hợp lệ đã cùng lên tiếng trong một Tuyên bố chung phản đối cách thức hình thành, hoạt động của MLBVN. Đến nay, Hội của chúng tôi đã đạt con số hơn 1600 thành viên, chứng tỏ sự quan tâm, ủng hộ của cộng đồng Blogger Việt Nam với mục đích thành lập.

(3) Vận động, tổ chức, thực hiện nhiều hoạt động gây phương hại, đe dọa gây thiệt hại đến lợi ích của Nhà nước và nhân dân Việt Nam:

- Các anh chị MLBVN muốn yêu cầu sửa đổi điều luật 258 BLHS nhưng không theo trình tự, cách thức đúng đắn mà mọi công dân, tổ chức có trách nhiệm trong nước thực hiện, mà vận động Liên Hiệp quốc, Chính phủ các nước, tổ chức quốc tế can thiệp vào công việc nội bộ của nhân dân, đất nước Việt Nam. Đây là cách hành xử của “Trần Ích Tắc”, “Lê Chiêu Thống”, nhân danh “nhân dân Việt Nam” để cung cấp “vũ khí” cho các thế lực không cùng lợi ích tấn công vào đất nước mình. Hành động không những trái pháp luật mà trái đạo lý, vô liêm sỉ.

- Các anh chị vận động Liên Hiệp quốc, các chính phủ, tổ chức quốc tế ngăn cản Việt Nam tham gia vào Hội đồng Nhân quyền Liên Hợp quốc– một việc làm xâm hại trắng trợn đến lợi ích nhân dân, đất nước. Nếu những người này, nhân danh đấu tranh dân chủ, nhân quyền cho Việt Nam thì đáng lý cần ủng hộ, khuyến khích việc này để Việt Nam có cơ hội cải thiện nhân quyền, đem lại lợi ích cho chính nhân dân đất nước họ. Thì không, họ chỉ muốn Việt Nam bị cô lập, bị cấm vận, chịu thiệt hại mọi mặt chỉ vì không theo tư tưởng, quan điểm, chế độ chính trị của bản thân họ kỳ vọng. Hành động này của các anh chị đáng bị cả dân tộc nguyền rủa. Đó là lý do chủ yếu khiến các anh chị muốn xóa bỏ Điều 258 BLHS để “tự do” xâm hại lợi ích đất nước, nhân dân Việt Nam mà thôi.

- Nhóm anh chị đại diện MLBVN như Trịnh Hội, Đoan Trang, Trịnh Hữu Long,…đã thay mặt anh chị trong nước phối hợp với tổ chức khủng bố Việt tân, tập hợp những tài liệu lên án tình trạng nhân quyền Việt Nam bằng nguồn không chính thức, không đảm bảo khách quan, tin cậy để vận động các nước tham gia phiên UPR dựa vào đó đưa ra khuyến nghị về tình hình nhân quyền Việt Nam, đồng nghĩa với những áp đặt sẽ gây thiệt hại cho lợi ích của nhân dân, đất nước.

(4) Những thành viên MLBVN chưa được phép xuất cảnh đều có rất nhiều hành vi có dấu hiệu vi phạm các tội trong chương Các tội xâm phạm ANQG, trật tự an toàn xã hội trong Bộ luật hình sự nước Việt Nam hoặc các văn bản luật và chế tài hành chính khác, xin kể sơ bộ:

- Kêu gọi và tham gia nhiều cuộc tụ tập, biểu tình đông người trái pháp luật, gây rối an ninh trật tự.

- Tham gia nhiều hội, nhóm trái phép có dấu hiệu xâm phạm ANQG khác.

- Có quan hệ phức tạp, nghi vấn với các cá nhân, tổ chức nước ngoài thù địch với Việt Nam.

Đây là những ý kiến theo tiêu chí “HỘI THẢO” của nhóm Mạng lưới Blogger Việt Nam về chủ đề “Công dân bị cấm xuất cảnh vì lý do an ninh -nhìn từ quan điểm quốc tế” của Hội Những người Phản bác Tuyên bố 258.

Chúng tôi tin cơ quan công an chắc chắn có quá trình điều tra và có cơ sở để đưa ra quyết định chưa được phép xuất cảnh này. Bộ Công an đã thông báo rõ cho các blogger này cơ quan, địa chỉ cụ thể giải quyết các thắc mắc, khiếu nại, nhưng các blogger này không thực hiện việc đó, không thực hiện quyền và nghĩa vụ công dân của chính mình, tự tổ chức các hình thức phát ngôn thiếu cơ sở, có tính vu khống đã chứng minh phần nào sự thiếu tôn trọng pháp luật và các cơ quan thực thi pháp luật. Cách thức các anh chị tổ chức hội thảo về “Công dân bị cấm xuất cảnh vì lý do an ninh - nhìn từ quan điểm quốc tế” thực chất mang tính trình diễn với dư luận, trình bày với người nước ngoài là chính. Các anh chị muốn quan tòa của họ là đất nước khác, người quốc gia khác, chứ tránh né pháp luật nước mình, công dân, công luận chính đất nước mình.

Đại diện cho HNNPBTB258
Hoàng Thị Nhật Lệ và nhóm bạn



1 nhận xét:

  1. Tôi không có nhiều thời gian, nên xin đi thẳng vào vấn đề và có ý kiến ngắn như thế này:
    1. Nhóm của Nhật Lệ cho rằng Không có bất cứ quy định nào yêu cầu “người ra quyết định chưa cho xuất cảnh phải có văn bản thông báo cho công dân bị cấm”. Nhưng Điều 22 Nghị định 136 nói trên, khoản 3 có quy định như sau:
    "3. Cơ quan nào quyết định chưa cho công dân xuất cảnh thì có trách nhiệm thông báo bằng văn bản cho công dân đó biết, trừ trường hợp vì lý do đảm bảo bí mật cho công tác điều tra tội phạm và lý do an ninh." Vậy nhóm của Nhật Lệ giải thích thế nào với lập luận của mình?
    2. Tại khoản 6 điều 21 Nghị định sô 136 quy định đối tượng chưa được xuất cảnh như sau:
    “6. Vì lý do bảo vệ an ninh quốc gia và trật tự an toàn xã hội.”
    Các bạn nhóm Nhật Lệ không hiểu hay cô tình không hiểu rằng quy định như vậy là rất mơ hồ. Lý do bảo vệ an ninh quốc gia ở đây là gì? Những công dân bị cấm xuất cảnh nếu được xuất cảnh sẽ gây mất an ninh quốc gia như thế nào? V.v…
    3. Nhóm Nhật Lệ cho rằng những người bị cấm xuất cảnh là những người đã vi phạm pháp luật như “Kêu gọi và tham gia nhiều cuộc tụ tập, biểu tình đông người trái pháp luật, gây rối an ninh trật tự.”
    Những cuộc biểu tình bị đàn áp vừa qua, cơ quan chức năng chưa chúng minh được những người BT đã gây rối trận tự như thế nào? Ngược lại các video đều cho thấy họ BT rất ôn hòa, trật tự, chỉ có công an, an ninh là chà đạp lên thể xác và quyền của họ, gây ra rối loạn trật tự xh.
    Các bạn nói biểu tình trái pháp luật, vậy trái văn bản PL nào? Phải chăng trái Nghị định số 38/2005/NĐ-CP?
    Xin nói để các bạn hiểu đôi chút: điều 69 HP năm 1992 quy định công dân có quyền BT; luật về BT thì chưa có còn NĐ 38/2005/NĐ-CP thì phi pháp (đề nghị các bạn tìm hiểu thêm vấn đề này để nhớ lâu hơn, nếu tôi giải thích e rằng các bạn lại nhah quên). Như vậy nói “biểu tình đông người trái pháp luật” là trái văn bản PL nào?
    4. Các bạn có tham chiếu Điều 12 Công ước Quốc tế về Quyền Dân sự và Chính trị, chỉ ra “quyền tự do đi lại không phải chịu bất kỳ hạn chế nào, trừ những hạn chế do luật định” để chứng minh quyền tự do đi lại cũng có thể bị hạn chế để chứng minh Chính phủ có quyền cấm xuất cảnh.
    Xin thưa để các bạn hiểu điều nho nhỏ này: điều 12 công ước nói trên nói những hạn chế đi lại do “LUẬT” quy định, chứ không phải “PHÁP LUẬT” đâu nhé. Nghị định 136 là “PHÁP LUẬT” chứ không phải “LUẬT” nên không có thẩm quyền.
    Còn nhiều vấn đề các bạn nêu lên đểphản bác nhóm Blogger VN nhưng tôi thấy rất kém chặt chẽ nhưng vì thời gian có hạn nên chỉ nêu 4 ý như trên.
    Chúc các bạn có những lập luận sắc sảo hơn, thuyết phục hơn khi thảo luật các vấn đề chính trị xã hội.

    Trả lờiXóa